Xin chào chương trình ! Em năm nay 24 tuổi,hiện đang làm lái xe nhưng công việc không ổn định lắm. Thật sự hôm nay khi em viết những dòng này là em đang rất bế tắc và tuyệt vọng. Em và cô ấy quen nhau cũng được hơn 1 năm, gia đình hai bên đều ủng hộ tình cảm của hai đứa em, nhưng chúng em thường xuyên xảy ra xung đột. Trước kia em và cô ấy ngày nào cũng gặp,lúc nào cũng vui vẻ và mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi em và cổ cùng lúc đổi công việc.
Lúc đó em làm nghề lái taxi còn cổ làm kế toán ở công ty đông lạnh, ban đầu chúng em vẫn thường gặp nhau và yêu nhau nhiều lắm, rồi có những lần em sai lầm vì những lời chỉ trích của em với cô ấy. Cô ấy hơn em về tài chính, gia đình, công việc và trình độ học vấn. Chính vì em mặc cảm vì điều đó nên cứ mỗi lần cổ lơ là hay lạnh lùng với em là em lại tự ái, rồi cứ thế cãi nhau thường xuyên vì những chuyện không đâu. Có lần em lỡ tát cổ vì giận, rồi trách móc, mắng nhiếc thậm tệ cũng chỉ vì em cảm thấy cô ấy hời hợt thiếu quan tâm.
Cuộc sống của em thật sự bế tắc, em không biết cách nào dứt bỏ ra được trong suốt hơn 3 tháng nay em vẫn trong tâm trạng như vậy, tình cảm cũng theo đó mà ngày càng tệ hơn. Lúc em cô đơn tuyệt vọng nhất không bao giờ em nhận được sự chia sẻ hay cảm thông từ cô ấy mà cái em nhận là sự im lặng đến đáng sợ.Cuộc sống của em không trôi chảy như những người khác và chỉ có cổ là phao cứu sinh cho cuộc đời em, em biết mình sai lầm nhiều lắm nhưng những sai lầm của em đều bắt nguồn tư sự vô tâm của cô ấy. Em cần lắm chỉ một lời động viên từ cô ấy để ấm lòng, để vững vàng hơn vượt qua thử thách của cuộc sống.
Chúng em cứ thế ngày càng dễ giận và mong manh hơn nhưng em càng sợ thì cổ lại càng phớt lờ đi, em cố gắng hâm nóng tình cảm nhưng không cách nào làm được khi em muốn gặp thì cổ hỏi "gặp làm chi?" xin cô ấy một cuộc hẹn thì cô ấy chỉ trả lời qua loa đại khái hoặc kêu bận rồi. Có lúc cổ tâm sự bảo em thông cảm cho cổ vì nhiều khi những người cùng công rủ đi chơi từ chối không được (bạn cùng công ty với cô ấy đa số con gái là nhiều) cô ấy sẵn sàng bất chấp tất cả để được đi chơi với bạn bè nhưng với em thì điều đó không bao giờ xảy ra.Nếu để lựa chọn giữa em và bạn bè cùng công ty của cổ thì cổ chọn công ty ngay và không cần suy nghĩ...em hiểu điều đó và không bao giờ dám ép buộc cổ điều gì.
Quay lại chiến lược em hâm nóng tinh yêu , em điện thoại cổ thích thì bắt máy không thích thì thôi mà nhất là những lúc cổ đi chơi thi không bao giờ em điện thoại được, đêm về điện thoại cho cổ vì nhớ thì cũng chỉ toàn em nói, rồi em nhắn tin hỏi han quan tâm nhưng lâu lắm mới nhận được câu trả lời. Em đi hởi bạn bè, người thân để xin lời khuyên nhưng không ai cho em được một lời khuyên bổ ích mà toàn kiểu như là :bỏ đi, nó có đứa khác rồi...
Em biết cổ cũng yêu em lắm,vì có lần chúng em đã quá giới hạn, chính vì điều đó nên em càng nghĩ mình phải có trách nhiệm với người mình yêu và trân trọng cô ấy hơn. Em biết cổ cũng rất yêu em vì có lần cô ấy biết mình sai và chân thành xin lỗi khi em đã buông xuôi. Em tin cổ yêu em vì chúng em đã từng có quãng thời gian rất hạnh phúc và em tự trách mình vì những sai lầm của mình gây ra khiến cổ bị tổn thương và ngày càng lạnh lùng.
Em nghĩ như vậy rồi 1 lần nữa em làm sống lại tình cảm bằng cách quỳ trước mặt cô ấy và xin cô ấy hãy bỏ qua tất cảm vàm làm lại tình cảm của hai đứa một lần nữa. Em bất chấp sĩ diện để cưú vẫn tình cảm của mình khi không còn cách nào khác ngoài cách đó, cô ấy chấp nhận và vui vẻ nhận lời. Nhưng không được bao lâu thì cô ấy hờ hững như cũ, em im lặng thì không sao, còn em trách móc là cổ quay 360 độ ngay, rồi em lại phải năn nỉ như nhưng lần trước. Thưa chuyên gia !Em là 1 thằng con trai bản lĩnh lắm, em quỳ trước cô ấy vì em tin cô ấy xứng đáng được nhận, trước kia cổ khóc vì em nhưng để trả lại cho nước mắt của cổ là những giọt nước mắt dài gấp đôi.

Gần đây nhất là hôm em lên nhà cổ chơi, ánh mắt của cổ không còn trìu mến như trước nữa mà có 1 điều gì đó rất đáng sợ, tối về em hỏi cổ có yêu em không cổ không trả lời, em gặng hỏi thì cổ nói "em có yêu anh không thì anh biết em biết" lúc đó em nói "nếu em yêu anh mà đối xử với anh như thế này thì anh biết hiểu thế nào đây "? Cuối cùng cổ chỉ nói thời gian này anh hỏi em chuyện gì em cũng đèu im lặng, anh đừng hỏi gì nữa vì càng hỏi anh càng tức thêm thôi, lúc đó em tạm thời chấp nhận để đợi cô ấy trải qua cái thời gian mà cô ấy nói.
Nhưng em không hiểu cái ý của 3 từ "trong thời gian " là gì...trong khi 2 đưá em thì vẫn bình thường,công việc và gia đình của cổ vẫn bình thường (cái này là em có đi tìm hiểu) mà lý do cô ấy nói như vậy?Liệu có phải có người thứ ba xen vào cuộc tinh này không?Làm cách nào để em nhận ra điều đó?Nếu có em sẽ buông tay cô ấy ngay nhưng nếu không thì em phải làm thế nào nưã?
Chuyên gia ơi!Các vị thần của tâm lý giải cưú giùm em ,em xin chân thành cảm ơn và cảm kích vô cùng! Chương trình cho em xin lỗi nếu như em có viết sai chính tả vì chữ nghĩa em kém lắm. Em xin chân thành cảm ơn!